Một sáng tháng 9/2024, tôi thấy người em Thanh bình đăng vài dòng tâm sự“Gió biển mằn mặn nuôi tôi lớn”thế là tôi viết 1 bài thơ gửi gắm tặng cậu ấy
Gió biển mằn mặn nuôi tôi lớn,
Gánh muối mẹ già, dạy tôi khôn
Tuổi thơ ơi
Những lần đi biển cùng cha
Lênh đênh gió nước
Bạt ngàn trời mây
Cá tôm bay nhảy
Tuổi thơ như ánh trăng rằm
Dịu êm và rực rỡ
***
Về đi em,
Bôn ba chi xứ người
Bán lưng cho đất, bán mặt cho trời
Cày bừa
Có biết ai là ai giữa hơn chục triệu người ép nhau chật cứng
***
Về đi em,
Có nghe lòng mình thổn thức?
Nơi cố hương
Biển xanh vẫn nhớ,
Sóng vỗ mạn thuyền,
Lời gió gọi, thiết tha
Cánh buồm xa bến, trời ngun ngút,
Vầng trăng lặng lẽ, rẽ chân mây.
***
Về đi em,
Mẹ cha trông ngóng
Bóng mẹ đã còng
Tóc cha cũng đã bạc
Vết hằn cuộc đời in đậm sâu trong từng làn da, nét mặt
Chặng cuối cuộc đời chỉ trông mong con cháu
Một mái ấm
Một gia đình
Tình thương, thương nhớ …
Êm ấm, sum vầy
From Việt Huy gửi tặng em trai Thanh Bình